Chủ Nhật, 30 tháng 11, 2014

04 - Kỷ niệm xưa vẫn còn đây


Tôi giật mình thức giấc và bàng hoàng thật ngẫu nhiên đêm nay đã sống dậy trong tôi trong khoảnh khắc ngắn nhưng đủ để cho tôi được sống lại với những người mình từng yêu mến ký ức xưa lại hiện về vậy mà…. Haiz…. tôi tất bật cuốn theo bao lo toan trong cuộc sống để rồi những kỷ niệm đẹp ngày nào tôi vô tình lãng quên mà không biết rằng nó đã có trong tôi từ ngày xa xưa ấy.
Đêm nay không biết duyên gì mà 3 người lại hiện về trong tôi như một sự đánh thức một con người đã ngũ mê …
Đó là Dì Ngọc ( Dì ruột tôi ) đã mất cách đây đúng 20 năm người dì mà suốt thời thơ ấu đã ôm tôi ngũ từng đêm cho đến khi tôi có chồng sinh con đầu lòng dì cũng người ôm tôi trong lúc sinh cháu.
Anh Cường ( anh cùng xóm) anh đã mất trong một tai nạn giao thông và chơi thân với tôi thuở bé.
Minh Ánh bạn thân của tôi đã xa tôi nghìn trùng ( từ năm 1990) và chúng tôi có gặp lại nhau sau 10 năm xa cách và bạn lại xa tôi đến bây giờ vì thương nhớ người bạn một thời mà chúng tôi bị nhiều người còn nói rằng chúng nó là cặp bài trùng hay chúng nó bị đồng tính sao ấy nói chung là chúng tôi không thể thiếu nhau … cho đến khi tôi sinh con ra và lấy tên lót của bạn đặt cho con của mình ( Minh Ánh – Minh Duyên , Minh Trí ) có lẽ bạn tôi không biết điều đó – Những người một thời tôi đã thương yêu đêm nay họ lại về với tôi có phải chăng đó là điều kỳ diệu của những kỷ niệm đẹp hay là trong cái lạnh của mùa đông tôi cần những hơi ấm cho mình kể cả những gì nó không hiện hữu để được sửa ấm, có thể nói rằng mùa đông là mùa hữu ích nhất nó làm tan biến những thứ vàng úa , những khoảnh khắc không đẹp những gì u ám … để rồi cuối đông mọi việc nó được tốt đẹp hơn và tràn đầy sức sống hơn , cho nên đêm nay những người thương yêu lại về với tôi.
Bởi vậy có những người cho rằng tôi sẽ xóa đi những hình ảnh , những tên tuổi của một người khỏi tầm mắt của mình để cho mau quên lãng , nhưng đó là sai lầm lớn nhất vì người ta không biết rằng kỷ niệm không phải là vật hiện hữu cho nên ta không thể xóa được vì mỗi khi khẽ chạm vào nó lại bừng sống dậy lung linh và đôi lúc đến nghẹt thở . Tôi yêu tất cả những kỷ niện vui - buồn - tốt - xấu để làm hành trang cho tôi trong những ngày còn được ở nơi trần thế .
 — cùng với Anh Minh Thi Ho

03. MÙA THU NỔI NHỚ


Thứ Sáu, 28 tháng 11, 2014

02- HOA PHONG LAN - Thu Huệ



Em sống chẳng cần cảnh Đế vương
Chẳng cần hưởng lạc chốn thiên đường
 Mà say ngây ngất chùm Lan nhỏ
Gió thoảng – Lan rừng tỏa ngát hương
                   *********
Em đến Tam Sơn một hôm nào
Lá rừng cũng dậy tiếng xôn xao
Chào cô thiếu nữ sao kỳ lạ
Chỉ biết chơi hoa ở núi cao
                  *********
Một sáng trong rừng rộn tiếng chim
Em lang thang thong thả đi tìm
Quanh cây cổ thụ Phong lan nở
 Say đắm lòng em ấp nổi niềm
                  ********
Nổi niềm chi lắm Huệ thu ơi !
 Hãy mở đôi mối cất tiếng cười
 Đón  Phong Lan nở mùi phảng phất
Tỏa ngát hương thơm khắp núi đồi
                 *********
Hôm nay rừng  núi vắng em rồi !
Nhành Phong lan nhỏ cũng buồn thôi
Và con suối vắng càng thêm vắng
Em ngẩn ngơ nhìn mây trôi trôi .
                                            Tháng 9/1984

Thứ Năm, 27 tháng 11, 2014

01- CÔ ĐƠN !


Trời hãy còn mùa thu
Lá vàng rơi vương vãi
Con đường như chậm lại
Bước chân ai đi về
Cô đơn sầu ly biệt
Nhung nhớ chưa mờ phai
Con bây giờ nơi ấy
Chạnh lòng này ngẫn ngơ
Lá Thu bay lã lơi
Như gọi mùa Đông tới
Cho lòng này nổi nhớ
Con bây giờ phương xa

Ai bơ vơ đứng đợi
Bước chân vang vọng về
Như người nơi viễn xứ
Lệ dâng trong tâm hồn
Mưa thu cho ta gửi
chút nổi niềm bâng quơ
về nơi xa xôi ấy
Cô đơn- bớt u sầu
( Thương nhớ các con!!! )