Thứ Bảy, 18 tháng 2, 2017

97 - NHỚ MẸ

Xuân đã về nhưng đâu hình bóng mẹ ?
Nghĩa địa buồn thoang thoảng khói trầm bay 
Quỳ bên mộ chiều nay ôi thương quá !
Bóng mẹ hiền ẩn khuất ở đâu đây 
Phía xa núi bao trùm mây lặng lẽ
Ở nơi xa có thấy mẹ tôi đâu?
Mây im lặng bay theo làn gió nhẹ
Bỏ lại sau rừng lá rụng hôm nào.
Con nhớ quá ! biết làm sao hả mẹ ?
Phương trời xa mẹ có thấu hay chăng
Đã vĩnh biệt ngàn năm rồi cách biệt
Mắt quần thâm lệ đã cạn trên mi
Mẹ theo gió để hồn con mê đắng
Cõi trần gian đã khuất dáng mẹ yêu
Để mỗi chiều bên mộ mẹ quạnh hiu
Con gái khóc – Mẹ ơi ! con nhớ mẹ.
Thu Huệ - 14/2/2017