Thứ Năm, 26 tháng 10, 2017

101 -ẢNH CHÂN DUNG















102 - SỢ !!!

Em sợ chiều phai tắt nắng vàng
Sợ mùa đông đến gió mang sang
Sợ trong lòng ước càng thêm lạnh
Sợ tóc anh ngày lại bạc thêm ..

Sợ lối cũ xưa sớm hoang mờ
Sợ  mai khép lại những vần thơ
Sợ từng đêm mộng không yên giấc 
Sợ lắm cô đơn nổi vật vờ.

Sợ chốn nhân gian  mãi đợi chờ 
Sợ người thương sẽ ở trong mơ
Sợ cành cây trút xơ xác lá
Sợ khói lam chiều tóc thôi bay

Sợ quá đi thôi ! Sợ quá đi 
Sợ cõi trần gian lắm đoạn trường
Sợ trăng theo gió mãi muôn phương
Sợ mai thức giấc không còn thấy
Một nữa yêu thương hết chung đường.




Thứ Bảy, 21 tháng 10, 2017

100- ANH CÓ VỀ KHÔNG

 Thu Huệ  ngày  13/06/2017
Thân tặng bạn Hường
Hoàng hôn buông xuống, nắng dần phai
Thấp thoáng xa xa khuất bóng mây 
Mơ bóng anh về duyên năm cũ
Thương mãi một người chốn trần ai !
Ngày ấy tiễn anh cuối nẻo đường
Để rồi sống mãi bóng hình thương 
Từ hôm giả biệt anh đi mãi
Đôi ngã chia lìa dạ vấn vương.
Thôi hết tình duyên chốn hồng trần 
Để tình theo gió khắp nhân gian
Ngày mai chợt nhớ người năm cũ
Gọi gió mang về thấy bâng khuâng
…Anh có về không ? để em mong !
Chuyện của ngày xưa khép chặt lòng
Anh về ,em đợi dòng sông lạnh
Một thuở mặn nồng anh biết không ?
Đã đứt tình yêu của một thời
Nắng tàn phai nhạt ánh sao rơi 
Chênh chao sương xuống đêm tàn mộng 
Một chút tình buồn để chơi vơi.


99- NGẮM TRĂNG XƯA


                                     Thu Huệ 09/7/2017

                                               Mộ Hàn Mạc Tử chơ vơ 

                                               Người đi để lại ánh trăng vật vờ
                                              Giáo đường vang vọng lời thề
                                              Trăng nghiêng còn đó người về phương mô
                                             Trăng rằm trăng thả hồn thơ
                                              Mà người năm ấy nằm mơ chốn nào
                                               Lao xao cành liễu vẫy chào
                                                Chênh chao một chút nắng hao cuối ngày
                                                Người mua trăng đã đến đây
                                                 Để cùng trăng cũ, người xưa ngắm nhìn
                                                 Nhưng vầng trăng vẫn lặng thinh
                                                 Như chờ người đã ngắm mình hằng đêm
                                                  Sương sa liễu rũ bên thềm
                                                 Trăng nghiêng lẽ bóng khuất dần 
mây qua.