PHÙ PHÉP
( Chuyện cuối tuần )
Ở một làng nọ có một thiếu phụ năm nay tầm tuổi ngũ tuần , cô có một phong cách sống từ bé là luôn thích giữ mình dù trong mọi hoàn cảnh khổ cực nào đi chăng nữa cũng luôn mong muốn có được một tâm hồn tươi trẻ và thân hình mới mẻ .. .Vào một ngày đầu thu nắng chiều cũng đã dịu, cô thững thờ đến ngồi trên một phím đá bên đường và suy nghĩ về cuộc đời của mình : - đã qua – hiện tại và tương lai … rồi cô bật khóc, trong nước mắt nhạt nhòa sau làn gió thu thổi đến cô mơ hồ thấy một ông tiên, râu, tóc bạc phơ trên tay cầm một cây trúc xuất hiện trước mặt cô .Ông liền hỏi :
Lồm răng con khóc ? cô sấp mình lạy vái và trong lòng biết bao sung sướng! – chà mình gặp được ông tiên Quảng Nôm rồi đây cô giải bày tâm trạng :
Ông tiên Ơi! Con khổ quá ông ơi! Con năm nay đã ngũ tuần rồi mà sao trong lòng con không muốn già theo tuổi tác, ông có cách gì giúp con không? nếu ông cho con được trẻ đẹp ( Ôi! có người phụ nữ nào không thích mình trẻ và đẹp không ta ? ) con sẽ dâng lễ cho ông . Ông tiên bật cười khanh khách nói : Dể thôi ! con đừng lo buồn nữa. Nghe xong cô ta chỉnh đón trang phục đàng hoàng để cho ông tiên phù phép …Hô biến ! quả thật, chân cô ấy dài ra ,dáng cô ấy gọn lại và thần thái của cô ấy cũng rạng rở hơn. Lúc đó ông tiên biến một cái gương cho cô ta xem có thoải mãn không thì cô ta lại buồn thiêu thiểu ông tiên mới hỏi :
- Con vẫn chưa hài lòng sô ? cô ta trả lời :
- Dạ con cám ơn ông đã cho con hình thể như ri được rồi , nhưng ông ơi ! khuôn mặt con vẫn còn tuổi ngũ tuần ông ạ , ông Tiên trả lời :
- - À cái nớ à ! Lúc ta còn tại thế khi ấy công nghệ chưa cô và cũng chưa có ông PTS ( Phó tiến sĩ ) thẩm mỹ nên ta chưa học được, ta chịu thua phần này . PTS mời ở đâu được ông ? Ông tiên trả lời : còn chỉ cần mua con ĐT xịn xịn một xí là mời vị đó về được thôi .
- Mua ĐT lồm răng mời được, lồm răng mời được đây he, cô ta lầm bầm lồm ông tiên phải bực bội - Răng con chậm tiêu rứa ,PTS là phần mềm photoshop đó - hazzzzzzzz.
Ta nghe nói ở trần gian bữa ni dùng cái nớ nhiều lắm nên thật giả không phân được cô lại hỏi : Rứa điện thoại của con có dùng được không ông ?
Răng con hỏi nhiều rứa ? loại điện thoại nớ ra đời trước ông cả ngàn năm rồi – Thôi ta điiiiiii đaaaaaaây.
- Cô đành chấp nhận với những gì ông đã phù phép và ban cho mình và chấp nhận khuôn mặt ngũ tuần của mình vậy – nắng chiều tắt vội để lại trần gian một kẻ ngu ngơ .
( Chuyện cuối tuần )
Ở một làng nọ có một thiếu phụ năm nay tầm tuổi ngũ tuần , cô có một phong cách sống từ bé là luôn thích giữ mình dù trong mọi hoàn cảnh khổ cực nào đi chăng nữa cũng luôn mong muốn có được một tâm hồn tươi trẻ và thân hình mới mẻ .. .Vào một ngày đầu thu nắng chiều cũng đã dịu, cô thững thờ đến ngồi trên một phím đá bên đường và suy nghĩ về cuộc đời của mình : - đã qua – hiện tại và tương lai … rồi cô bật khóc, trong nước mắt nhạt nhòa sau làn gió thu thổi đến cô mơ hồ thấy một ông tiên, râu, tóc bạc phơ trên tay cầm một cây trúc xuất hiện trước mặt cô .Ông liền hỏi :
Lồm răng con khóc ? cô sấp mình lạy vái và trong lòng biết bao sung sướng! – chà mình gặp được ông tiên Quảng Nôm rồi đây cô giải bày tâm trạng :
Ông tiên Ơi! Con khổ quá ông ơi! Con năm nay đã ngũ tuần rồi mà sao trong lòng con không muốn già theo tuổi tác, ông có cách gì giúp con không? nếu ông cho con được trẻ đẹp ( Ôi! có người phụ nữ nào không thích mình trẻ và đẹp không ta ? ) con sẽ dâng lễ cho ông . Ông tiên bật cười khanh khách nói : Dể thôi ! con đừng lo buồn nữa. Nghe xong cô ta chỉnh đón trang phục đàng hoàng để cho ông tiên phù phép …Hô biến ! quả thật, chân cô ấy dài ra ,dáng cô ấy gọn lại và thần thái của cô ấy cũng rạng rở hơn. Lúc đó ông tiên biến một cái gương cho cô ta xem có thoải mãn không thì cô ta lại buồn thiêu thiểu ông tiên mới hỏi :
- Con vẫn chưa hài lòng sô ? cô ta trả lời :
- Dạ con cám ơn ông đã cho con hình thể như ri được rồi , nhưng ông ơi ! khuôn mặt con vẫn còn tuổi ngũ tuần ông ạ , ông Tiên trả lời :
- - À cái nớ à ! Lúc ta còn tại thế khi ấy công nghệ chưa cô và cũng chưa có ông PTS ( Phó tiến sĩ ) thẩm mỹ nên ta chưa học được, ta chịu thua phần này . PTS mời ở đâu được ông ? Ông tiên trả lời : còn chỉ cần mua con ĐT xịn xịn một xí là mời vị đó về được thôi .
- Mua ĐT lồm răng mời được, lồm răng mời được đây he, cô ta lầm bầm lồm ông tiên phải bực bội - Răng con chậm tiêu rứa ,PTS là phần mềm photoshop đó - hazzzzzzzz.
Ta nghe nói ở trần gian bữa ni dùng cái nớ nhiều lắm nên thật giả không phân được cô lại hỏi : Rứa điện thoại của con có dùng được không ông ?
Răng con hỏi nhiều rứa ? loại điện thoại nớ ra đời trước ông cả ngàn năm rồi – Thôi ta điiiiiii đaaaaaaây.
- Cô đành chấp nhận với những gì ông đã phù phép và ban cho mình và chấp nhận khuôn mặt ngũ tuần của mình vậy – nắng chiều tắt vội để lại trần gian một kẻ ngu ngơ .
P/s xin gửi lời chân thành đến Minh Trí đã chụp lại khoảnh khắc cho thiếu phụ này.
Hình ảnh mang tính chất minh họa
Hình ảnh mang tính chất minh họa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét