Thứ Ba, 28 tháng 11, 2017
102- BÂY GIỜ MÁ Ở ĐÂU ?
BÂY GIỜ MÁ Ở ĐÂU ?
Alô, A lô, Alô – Má có nghe tiếng con gọi không ? …" Thuê bao quí khách vừa gọi ngoài vùng phủ sóng hiện nay quí khách không thể liên lạc được" .
Má đâu rồi nhỉ ? kể từ hôm đó mẹ con tôi đã lạc mất nhau, tính ra đến hôm nay được một năm rồi phải không má ?
Alô, A lô, Alô – Má có nghe tiếng con gọi không ? …" Thuê bao quí khách vừa gọi ngoài vùng phủ sóng hiện nay quí khách không thể liên lạc được" .
Má đâu rồi nhỉ ? kể từ hôm đó mẹ con tôi đã lạc mất nhau, tính ra đến hôm nay được một năm rồi phải không má ?
Người đã đi rồi nay thấy đâu
Mà thương mà gọi để u sầu
Người đi từ dạo tim con nát
Trời đổ mưa ngâu tiển hôm nào
Mà thương mà gọi để u sầu
Người đi từ dạo tim con nát
Trời đổ mưa ngâu tiển hôm nào
Má ơi đã một năm rồi hai mẹ con ta không gặp để trò chuyện tâm sự cùng nhau, má biết không có những nỗi buồn con chất chứa trong lòng , con để dành đó và nó chồng chất lên dần má ạ , rồi một lần nó nổ tung ra và con oà khóc con khóc thật nhiều , và con giận Má cũng thật nhiều , bởi vì từ nhỏ đến giờ má không bao giờ cho con buồn , con tủi , Má giành hết , gánh hết , chỉ muốn cho con lúc nào cũng được vui vẻ và hạnh phúc thôi nhưng lần này Má lại để nỗi buồn đó trong con.
Muà đông về rồi má à, con nhớ những ngày này năm trước con còn được nằm cạnh má, được má vút ve , ôm hôn , và má còn nói rằng má thương con gái má quá rồi má khóc , nhưng con gái đâu có biết đó là lời nói sau cùng dành cho con gái trước lúc hôn mê .
Má còn nhớ không ? Ngày con viết truyện cho con gái con đi thi , nhân vật chính trong câu chuyện cũng là một đứa trẻ mất mẹ , và con cho nhân vật đó mạnh mẽ vượt qua nỗi đau mà phấn đấu học tập thật tốt để về bên mộ mẹ báo cho mẹ hay về sự thành đạt của mình , khi ấy con hư cấu câu chuyện nên không thấy được nỗi đau thật sự, đến bây giờ con mất Má, thật sự mà nói con không thể mạnh mẽ vượt qua nỗi đau này. Tuy con vẫn biết trong cõi ta bà này nó vô thường , tạm bợ rồi ai cũng qua một bản án tử hình nhưng không biết nó đến bằng phương pháp nào thôi ,mấy ngày nay hai chị em con bàn bạc để làm giáp một năm ngày mất của Má trong lòng con lại ùa về với bao kỷ niệm, nước mắt con cứ lăn tròn trên má , cặp mắt cay xè như người mất ngũ nhiều ngày .trong lòng con như có hàng ngàn tảng băng đè xuống , con thật sự nghẹt thở Má ạ, con cố ngoi lên và kiếm tìm những sợi nắng ấm chìm sâu trong biển hay lặng núp ở một nơi nào đó mà vớt nó lên để tan bớt sự lạnh lẽo của mùa đông giá rét . nhưng rồi con bất lực trước sự cố gắng của mình mà đành chấp nhận sự thật – Má đã không còn trên thế gian này nữa rồi .
Muà đông về rồi má à, con nhớ những ngày này năm trước con còn được nằm cạnh má, được má vút ve , ôm hôn , và má còn nói rằng má thương con gái má quá rồi má khóc , nhưng con gái đâu có biết đó là lời nói sau cùng dành cho con gái trước lúc hôn mê .
Má còn nhớ không ? Ngày con viết truyện cho con gái con đi thi , nhân vật chính trong câu chuyện cũng là một đứa trẻ mất mẹ , và con cho nhân vật đó mạnh mẽ vượt qua nỗi đau mà phấn đấu học tập thật tốt để về bên mộ mẹ báo cho mẹ hay về sự thành đạt của mình , khi ấy con hư cấu câu chuyện nên không thấy được nỗi đau thật sự, đến bây giờ con mất Má, thật sự mà nói con không thể mạnh mẽ vượt qua nỗi đau này. Tuy con vẫn biết trong cõi ta bà này nó vô thường , tạm bợ rồi ai cũng qua một bản án tử hình nhưng không biết nó đến bằng phương pháp nào thôi ,mấy ngày nay hai chị em con bàn bạc để làm giáp một năm ngày mất của Má trong lòng con lại ùa về với bao kỷ niệm, nước mắt con cứ lăn tròn trên má , cặp mắt cay xè như người mất ngũ nhiều ngày .trong lòng con như có hàng ngàn tảng băng đè xuống , con thật sự nghẹt thở Má ạ, con cố ngoi lên và kiếm tìm những sợi nắng ấm chìm sâu trong biển hay lặng núp ở một nơi nào đó mà vớt nó lên để tan bớt sự lạnh lẽo của mùa đông giá rét . nhưng rồi con bất lực trước sự cố gắng của mình mà đành chấp nhận sự thật – Má đã không còn trên thế gian này nữa rồi .
Tháng mười lối nhỏ buồn mang mác
Giọt đắng giọt thương mãi chung đường
Hàng cây đứng đợi chờ mưa tới
Dạ mãi vấn vương bóng dáng người .
Giọt đắng giọt thương mãi chung đường
Hàng cây đứng đợi chờ mưa tới
Dạ mãi vấn vương bóng dáng người .
Con hứa sẽ cười thật tươi trong ngày giáp năm của má để má yên tâm con gái của má mãi được bình an,sức khoẻ tốt và hạnh phúc như những ngày còn tại thế Má thường đem đến cho con vậy. Cầu mong người có một cuộc sống an lành ở cõi cực lạc .
Thứ Năm, 26 tháng 10, 2017
102 - SỢ !!!
Em sợ chiều phai tắt nắng vàng
Sợ chốn nhân gian mãi đợi chờ
Sợ mùa đông đến gió mang sang
Sợ trong lòng ước càng thêm lạnh
Sợ tóc anh ngày lại bạc thêm ..
Sợ lối cũ xưa sớm hoang mờ
Sợ mai khép lại những vần thơ
Sợ từng đêm mộng không yên giấc
Sợ lắm cô đơn nổi vật vờ.
Sợ người thương sẽ ở trong mơ
Sợ cành cây trút xơ xác lá
Sợ khói lam chiều tóc thôi bay
Sợ quá đi thôi ! Sợ quá đi
Sợ cõi trần gian lắm đoạn trường
Sợ trăng theo gió mãi muôn phương
Sợ mai thức giấc không còn thấy
Một nữa yêu thương hết chung đường.
Thứ Bảy, 21 tháng 10, 2017
100- ANH CÓ VỀ KHÔNG
Thu Huệ ngày 13/06/2017
Thân tặng bạn Hường
Hoàng hôn buông xuống, nắng dần phai
Thấp thoáng xa xa khuất bóng mây
Mơ bóng anh về duyên năm cũ
Thương mãi một người chốn trần ai !
Hoàng hôn buông xuống, nắng dần phai
Thấp thoáng xa xa khuất bóng mây
Mơ bóng anh về duyên năm cũ
Thương mãi một người chốn trần ai !
Ngày ấy tiễn anh cuối nẻo đường
Để rồi sống mãi bóng hình thương
Từ hôm giả biệt anh đi mãi
Đôi ngã chia lìa dạ vấn vương.
Để rồi sống mãi bóng hình thương
Từ hôm giả biệt anh đi mãi
Đôi ngã chia lìa dạ vấn vương.
Thôi hết tình duyên chốn hồng trần
Để tình theo gió khắp nhân gian
Ngày mai chợt nhớ người năm cũ
Gọi gió mang về thấy bâng khuâng
Để tình theo gió khắp nhân gian
Ngày mai chợt nhớ người năm cũ
Gọi gió mang về thấy bâng khuâng
99- NGẮM TRĂNG XƯA
Thu Huệ 09/7/2017
Mộ Hàn Mạc Tử chơ vơ
Người đi để lại ánh trăng vật vờ
Giáo đường vang vọng lời thề
Trăng nghiêng còn đó người về phương mô
Trăng rằm trăng thả hồn thơ
Mà người năm ấy nằm mơ chốn nào
Lao xao cành liễu vẫy chào
Chênh chao một chút nắng hao cuối ngày
Người mua trăng đã đến đâyĐể cùng trăng cũ, người xưa ngắm nhìn
Nhưng vầng trăng vẫn lặng thinh
Như chờ người đã ngắm mình hằng đêm
Sương sa liễu rũ bên thềm
Trăng nghiêng lẽ bóng khuất dần mây qua.
Thứ Năm, 23 tháng 2, 2017
Thứ Bảy, 18 tháng 2, 2017
97 - NHỚ MẸ
Xuân đã về nhưng đâu hình bóng mẹ ?
Nghĩa địa buồn thoang thoảng khói trầm bay
Quỳ bên mộ chiều nay ôi thương quá !
Bóng mẹ hiền ẩn khuất ở đâu đây
Phía xa núi bao trùm mây lặng lẽ
Ở nơi xa có thấy mẹ tôi đâu?
Mây im lặng bay theo làn gió nhẹ
Bỏ lại sau rừng lá rụng hôm nào.
Con nhớ quá ! biết làm sao hả mẹ ?
Phương trời xa mẹ có thấu hay chăng
Đã vĩnh biệt ngàn năm rồi cách biệt
Mắt quần thâm lệ đã cạn trên mi
Mẹ theo gió để hồn con mê đắng
Cõi trần gian đã khuất dáng mẹ yêu
Để mỗi chiều bên mộ mẹ quạnh hiu
Con gái khóc – Mẹ ơi ! con nhớ mẹ.
Thu Huệ - 14/2/2017
Nghĩa địa buồn thoang thoảng khói trầm bay
Quỳ bên mộ chiều nay ôi thương quá !
Bóng mẹ hiền ẩn khuất ở đâu đây
Phía xa núi bao trùm mây lặng lẽ
Ở nơi xa có thấy mẹ tôi đâu?
Mây im lặng bay theo làn gió nhẹ
Bỏ lại sau rừng lá rụng hôm nào.
Con nhớ quá ! biết làm sao hả mẹ ?
Phương trời xa mẹ có thấu hay chăng
Đã vĩnh biệt ngàn năm rồi cách biệt
Mắt quần thâm lệ đã cạn trên mi
Mẹ theo gió để hồn con mê đắng
Cõi trần gian đã khuất dáng mẹ yêu
Để mỗi chiều bên mộ mẹ quạnh hiu
Con gái khóc – Mẹ ơi ! con nhớ mẹ.
Thu Huệ - 14/2/2017
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)