Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2016

94- NỖI BUỒN MÙA ĐÔNG






Với tay níu  sợi nắng vàng
Đông về hối hả
 Mang nàng đi xa
Bây giờ em của người ta
Hết rồi tình đã
phôi pha thuở nào
Sông xưa nước vẫn  lững lờ
Như mây ngàn hết
 đợi chờ gió sang
Mơ hoang giấc mộng đêm tàn
Buông  xuôi từ đó
Kiếp duyên bẽ bàng
Từ ngày em đã sang ngang
Gió ngàn thôi thúc
 lá vàng lưa thưa
Anh thời đã  hết đón đưa
Xa em từ dạo
 trăng chưa  bóng mờ
Tình kia  anh  vội khép hờ
Đông nay lặng lẽ
anh chờ người xưa …
                                                 Thu Huệ ngày 18/11/2016


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét